Đầu năm 2016, cư dân mạng đã được phen thỏa chí tò mò vì một loạt ảnh được chụp tại khu du lịch sinh thái hồ Thủy Tiên tại Huế. Địa điểm này không những thu hút sự quan tâm của dư luận trong nước mà còn sự chú ý của quốc tế qua con mắt của nhiếp ảnh gia Chris Staring. Tính đến hiện tại, công viên này đã bị bỏ hoang đến 12 năm có lẻ, tất cả chỉ còn lại là sự hoang tàn, hoen gỉ do thời gian để lại.
“There are 365 days in a year. But there are only 2 days, when one cannot do anything. Yesterday, because it’s over. Tomorrow, because one can’t control it. So I live a day at a time and today is a beautiful day” – Celine Dion
Đặt chân vào những căn phòng bị bỏ hoang? Khó mà tin những chỗ bụi bặm, hoang tàn, thiếu vắng “hơi người” lại có thể là những địa điểm cho ra những bức ảnh đẹp như ở dưới đây.
Nhắc đến đô thị không-một-bóng-người, chắc các bạn sẽ nghĩ tới đống đổ nát và gạch vụn trong những bộ phim Hollywood như: I am Legend, The Walking Dead, Godzilla, Terminator Salvation hay những khu chung cư với các căn phòng bị bỏ hoang từ thời Liên Xô như thành phố Pripyat của Ukraina…
Lần trước 50mm Việt Nam đã đưa bạn tới Nara Dreamland bên Nhật, nhưng bây giờ chúng tớ sẽ dẫn bạn vào những phòng ngủ, qua các bức ảnh của nhiếp ảnh gia trẻ tuổi người Hà Lan, Roman Robroek. Anh là nhiếp ảnh gia kiến trúc, đô thị, các bức ảnh của anh thường được sáng tác tại những nơi đã bị bỏ hoang như bệnh viện, nhà ở, lâu đài… Một trong những địa điểm ưa thích của anh là những phòng ngủ.
“Phòng ngủ là một trong những nơi riêng tư nhất của một căn nhà, một khách sạn.. Nó cũng là nơi mà cảm hứng của tôi bùng cháy, và câu hỏi luôn xuất hiện trong đầu tôi khi tôi bước vào phòng ngủ bị bỏ hoang: chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?” – Robroek cho biết.
Đó là nơi mà con người ta ngủ, thân mật với người khác, tranh cãi với nhau rồi lại dàn hòa… Sẽ có khi người chủ chuyển đến nơi ở mới vì lý do nào đó. Dần dần, kí ức, lịch sử trong căn phòng đó sẽ tan đi bởi thời gian. Bởi vậy nên tôi quyết định sẽ ghi lại khoảnh khắc khi tôi bước vào căn phòng đó.
Quang cảnh phòng ngủ của một bệnh viện nhi cũ dưới đây là nơi tôi thích thú nhất:
“Nó đã bị đóng cửa 30 năm trước, tình trạng khá tốt ở bên ngoài, nhưng bên trong thì đã bị mục ruỗng nhiều. Mưa gió qua nhiều năm đã khiến đây trở thành khám phá rùng rợn kể từ khi tôi bắt đầu lắng nghe những âm thanh siêu nhiên. Mặc dù là bệnh viện, nhưng nó cũng có một phòng học, phòng cầu nguyện, vài phòng ngủ…”
Tiếp theo là những bức ảnh mà Robroek đã chụp từ nhiều năm trước:
Phòng ngủ trong một lâu đài bên Pháp, nếu không nhìn ra cửa sổ thì tôi vẫn nghĩ căn phòng này vẫn ổn, không giống như bị bỏ hoang
Phòng ngủ khách sạn, trông như vài thập kỉ đã trôi qua
Vẫn là phòng ngủ trong một lâu đài, có lẽ vì là chốn xa hoa nên tình trạng vẫn còn khá tốt
Phòng điều trị của một bệnh viện nhi
Phòng ngủ theo phong cách Italia, khá là giản dị
Phòng ngủ cho những cô bé với con búp bê, cảm giác như Annabelle :v
Một phần mái của căn phòng này đã bị sụp xuống
Căn phòng này thậm chí còn mọc rêu trên tường
Lại vẫn là phòng khách sạn, nhưng tình trạng không quá tệ
Phòng ngủ khá đơn giản, thậm chí nhìn có phần hơi khắc khổ
Phòng ngủ của cung điện, sách vở khắp nơi trên sàn
Phòng khách sạn với giường ngủ cho trẻ con
Chụp ảnh tại những căn phòng bị bỏ hoang khá là thú vị, tuy nhiên tôi không đánh giá cao lắm vì cấu trúc của những tòa nhà qua nhiều năm có thể đã yếu đi và trở nên nguy hiểm, mặt khác không gian nơi đây khá bụi bặm, biết đâu ẩn chứa mầm bệnh. Cá nhân tôi nếu đi đến những nơi bỏ hoang thì thích chụp những nơi kiểu như công viên, hoặc đứng hẳn giữa một đô thị hơn.
Các bạn có thể tìm hiểu thêm về những bức ảnh của Roman Robroek trên Facebook, Twitter, Instagram
Theo PetaPixel
Nếu bạn bị lạc vào một công viên bỏ hoang thì bạn sẽ làm gì? Gào thét? Khóc lóc? hay chạy loạn đi tìm người giúp đỡ? Nhưng với một người thích phiêu lưu và còn biết chụp ảnh thì câu chuyện khá là khác đấy!