Nhiếp ảnh đường phố (Street Photography) là một trong những thể loại dễ để bắt đầu, nhưng để ảnh đẹp và có ý nghĩa thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Trong trải nghiệm mới nhất của mình, tôi cùng với chiếc Lumix GX9 và ống kính 15mm f/1.7 Summilux đã có những khoảnh khắc khá thú vị.
Bấm nút chụp thì đơn giản
Nhiếp ảnh đường phố đến với tôi tự nhiên đến mức tôi cũng không biết tại sao mình lại dành nhiều thời gian cho nó đến vậy. Ban đầu, cũng như những người mới được cầm máy, cái cảm giác cần được chụp một thứ gì đó luôn thôi thúc tôi và chụp ảnh đường phố là lựa chọn dễ dàng nhất. Bạn chỉ cần sạc đủ pin, không quên thẻ nhớ, lao ra đường và chụp. Bấm nút chụp luôn là phần đơn giản nhất nhưng để đủ tự tin hướng máy vào chủ thể và kiếm tìm được những khung hình thú vị lại thưc sự gian nan.
Khi xem lại ảnh trong khoảng 2 năm đầu đi chụp, tôi ở hiện tại không tìm nổi một tấm tạm được. Chỉ khi đọc thêm nhiều tài liệu, tìm hiểu sâu về nhiếp ảnh đường phố tôi mới thực sự cảm thấy tự tin hơn. Niềm cảm hứng trong tôi luôn được duy trì bằng cách tập cho mình thói quen xem ảnh đường phố của các nhiếp ảnh gia tài năng.
Trong khuôn khổ bài viết này tôi cũng xin chia sẻ những trải nghiệm nhiếp ảnh đường phố mới nhất của mình. Những ngày này, ngoài thời gian đi làm, tôi vẫn thường dạo phố, đi chụp ảnh hàng ngày cùng người bạn đồng hành là combo máy ảnh Panasonic Lumix GX9 gắn ống kính 15mm f1.7 Summilux.
Nguồn cảm hứng từ những nhiếp ảnh gia đường phố hàng đầu
“You cannot do street photography in isolation, you will always need direction or reassurance. Above all, you need inspiration, and books provide that.” – David Gibson.
Người đầu tiên mà tôi thấy ấn tượng khi biết đến ảnh của ông là Alex Webb, nối tiếng với những khung hình multi-layers (đa lớp), hết sức tinh tế. Như một học sinh chăm chỉ, tôi ngâm cứu thật kỹ những khung hình trong ảnh của ông và thực hành miệt mài ở ngoài đường. Với việc có một mục đích rõ ràng là săn tìm những khung hình đa lớp như Alex Webb, tôi luôn muốn lao ra ngoài đường và chụp nhiều nhất có thể.
Từ những lần đi chụp như vậy, dần dà tôi nhận thấy mắt quan sát và bố cục của mình trở nên hết sức nhanh nhạy. Cảm giác biết được một kỹ thuật mới, một góc nhìn mới mẻ với cuộc sống xung quanh lại càng làm cho niềm yêu thích nhiếp ảnh đường phố trở nên mạnh mẽ hơn.
Hai ảnh trên tôi cố gắng tiếp cận thật gần chủ thể gần nhất, với ống kính góc rộng Summilux 15mm f1.7, khẩu khép đến f5.6 để giữ DOF đủ sâu, tôi cố gắng bố cục để những người ở phía sau không bị che khuất, mặc dù việc phân lập lớp chưa được hoàn hảo nhưng cũng đủ để người xem hướng mắt từ lớp ngoài vào dần từng lớp sâu bên trong bức ảnh. Màu sắc sinh động trong hai ảnh trên cũng góp phần làm khung cảnh trở nên thu hút hơn.
Xem ảnh đường phố trở thành một việc làm hàng ngày của tôi, ngày qua ngày, tôi phát hiện ra thêm rất nhiều NAG đường phố xịn sò, mỗi người lại có một cách tiếp cận đường phố khác nhau nhưng điểm chung là ảnh của họ đều rất ấn tượng. Hơi ngược một chút là tôi lại biết đến Henri C. Bresson, người thầy của những người thầy nhiếp ảnh đường phố, sau khi biết đến Alex Webb.
Khoảng thời gian này ngoài ảnh của Bresson, tôi còn xem thêm ảnh của J. Koudelka, G. Winogrand, E. Erwitt, William Klein… những huyền thoại ảnh đường phố thời xưa và ảnh của họ đều là ảnh đen trắng. Một khoảng thời gian tôi chỉ chụp ảnh đen trắng với chiếc máy Ricoh GRII của mình. Có lẽ do chúng ta quen với một thế giới đầy màu sắc nên khi chụp ảnh đen trắng, ta tự nhận thấy ảnh có một chút nghệ thuật hơn, thu hút hơn.
Tôi đoạn tuyệt với ảnh đen trắng cũng lại từ việc phát hiện ra rất nhiều những NAG chụp ảnh màu siêu đỉnh. Cũng như việc nhận ra những NAG thời xưa bắt buộc phải chụp đen trắng do thời đó chưa có phim màu. Và tôi nhận ra thử thách dành cho mình phải là những tấm hình truyền tải được màu sắc chân thực cuộc sống. Nếu kể tên những NAG mà tôi thấy ấn tượng thì rất nhiều, nhưng người mà tôi thấy ấn tượng nhiều nhất là Saul Leiter, NAG kiêm họa sỹ tranh sơn dầu. Màu sắc trong ảnh của ông miễn chê, luôn hài hòa và rất thu hút.
Thực tập với bộ ảnh cá cảnh và Lumix GX9
Dưới đây là bộ ảnh tôi ghi lại khi đi dọc phố Chợ Hàng tại một dãy hàng chuyên về cá cảnh. Màu sắc đèn neon, màu sắc của những chú cả đủ loại pha trộn với nhau tạo thành một mảng màu cuộc sống đầy riêng biệt. Khả năng xử lý màu sắc của Lumix GX9, ngay cả trong điều kiện thiếu sáng thực sự đã giúp tôi rất nhiều trong việc tái hiện lại sự chân thực của một trong những khu vực thú vị nhất trong khu chợ này.
Tạm kết
Thế giới nhiếp ảnh đường phố rộng lớn và đầy rẫy tài năng để tôi học hỏi như vậy làm sao một người yêu thích nhiếp ảnh nói chung và nhiếp ảnh đường phố như tôi có thể cưỡng lại được. Cùng với đó, những tấm ảnh đầy màu sắc cùng những khoảnh khắc thú vị thu được sau một ngày đi chụp luôn là động lực thúc đẩy tôi duy trì ngon lửa đam mê nhiếp ảnh của mình.
Còn bạn thì sao, niềm yêu thích đối với nhiếp ảnh đường phố lớn đến đâu, hãy cho tôi biết nhé.
“A dream you dream alone is only a dream. A dream you dream together is reality.”