Mười sáu tuổi bước chân vào giới ảnh, ngỡ như là sớm đối với những con mắt tinh tường sau ống ngắm. Tuy nhiên, số phận đã sắp xếp cho người đàn ông này ở một vị trí đặc biệt, không phải là một nhiếp ảnh gia, mà là một “bác sĩ máy ảnh”.
Câu chuyện bắt đầu từ một hiệu sửa máy ảnh nhỏ, nằm nép mình đầy khiêm nhường bên những hối hả của nhịp sống hiện đại nước Ý. Tại đó có một người tên Gian Luigi Carminati đã bước qua tuổi “thất thập cổ lai hy”, chớm đạt bát tuần. Ông dành gần 60 năm trong cuộc đời mình để mang hết tâm sức cứu chữa những chiếc máy ảnh hay còn gọi là bạn tâm giao, “chiếc cần câu cơm” của những con người gắn liền với môn nghệ thuật nhiếp ảnh. Đã có một nhà làm phim tên David Drills đã xây dựng một video ngắn nhưng rất đẹp về con người trầm lặng này với tựa đề không thể hay hơn “Master of Camera” – Tạm dich: Bậc thầy của những chiếc máy ảnh.
[ecko_vimeo]196940171[/ecko_vimeo]
“Trong cửa hàng khiếm tốn của mình ở Milan, ông ấy đang khám cho những chiếc máy ảnh chỉ với một chiếc tua – vít và sự kiên nhẫn. Khi gặp ông, chúng tôi đã rất xúc động với những suy nghĩ về nhiếp ảnh được toát ra từ một người tự gọi là “nhà kĩ thuật” thay vì nhiếp ảnh gia “– Drill chia sẻ.
Nếu Leica đã trải qua hơn 100 năm phát triển, thì ông Carminati đã chứng kiến được 2/3 quãng thời gian đó, kể từ lúc đứng đầu thị trường, những khi đi xuống và sự trở lại đầy ngoạn mục của huyền thoại này. Ông cũng đã đi theo sự lên bổng, xuống trầm của nền nhiếp ảnh thế giới, theo dõi cú chuyển mình mang tính thời đại từ công nghệ ảnh phim sang ảnh kĩ thuật số. Tuy nhiên, cuộc đời hay định mệnh đã khéo sắp đặt cho ông gắn liền mãi mãi với những chiếc máy ảnh phim.
“Khi máy ảnh kĩ thuật số đổ bộ, tôi nghĩ rằng nghề của mình đã đến lúc chấm dứt rồi. Ngày trước, nếu một người có một chiếc Rolleiflex thì cả gia đình anh ta có thể sống dựa vào nó. Tuy nhiên, mọi thứ đã khác rồi, đã có quá nhiều đổi thay” – ông Carminati tâm sự.
Những tâm tư và lo lắng của người “nghệ nhân” này có lẽ không phải vô lý khi thời nay, người ta chỉ nói về những chiếc máy ảnh số với cấu hình siêu khủng và làm được những công việc siêu khó nhằn. Tuy nhiên, cũng không phải nhiếp ảnh phim đã chết, chúng ta có thể thấy sự hồi sinh của những những cuộn phim trong vài năm trở lại đây, hashtag #filmisnotdead xuất hiện thường xuyên hơn và có lẽ đó là một tín hiệu đáng mừng của những người yêu nhiếp ảnh phim, tất nhiên là cả ông Carminati nữa.
Là một người đã trót dấn thân vào ngành ảnh, tuy không phải là một nhiếp ảnh gia nhưng ông cũng có một niềm yêu thích lớn đối với bộ môn này. Đối với ông: “Màu sắc khiến bạn phân tán khỏi tấm ảnh, nhiếp ảnh thuần túy nhất là sự hiện diện của hai màu đen và trắng”.
Những cuộn phim, những chiếc máy ảnh cũ của thời đại analog thật tuyệt vời. Chúng ta đều thích những bất ngờ và với những chiếc máy số, bạn sẽ biết ngay kết quả bức hình là tốt hay là không tốt, vì vậy sẽ chả còn chút bất ngờ nào còn sót lại.
Nếu Nhiếp ảnh là một con người, tôi nhất định sẽ cảm ơn cô/cậu ấy vì đã là một phần rất lớn trong cuộc đời tôi. – Ông Carminati nói
Nguồn Petapixel
“There are 365 days in a year. But there are only 2 days, when one cannot do anything. Yesterday, because it’s over. Tomorrow, because one can’t control it. So I live a day at a time and today is a beautiful day” – Celine Dion