Thời đại hiện nay là kỉ nguyên của công nghệ số, mọi thứ đều phải ngay lập tức hoặc rất nhanh. Và với máy ảnh cũng vậy, người sử dụng đã quá quen với việc chụp xong phải có ảnh hiện ra ngay, chính vì vậy mà các hãng máy ảnh lẫn thẻ nhớ đua nhau nâng cấp công nghệ, làm sao để chụp nhanh nhất, hiển thị tốt nhất, để chiếm thị phần người tiêu dùng.
Ấy vậy mà vẫn có những người đi ngược dòng chảy của xu hướng, họ chầm chậm ngắm nhìn, không vội vã khi bấm nút, trân trọng khoảnh khắc đến và sau đó thì mới hối hả, nóng lòng chờ đón thành phẩm của mình. Họ là những người chụp phim.
Có thời điểm, tưởng như số phận của những cuộn phim đã sắp chấm dứt, càng ngày càng ít người sử dụng nó, thậm chí những nhà máy sản xuất phim của các hãng danh tiếng còn phải đóng cửa hàng loạt. Và họ nói vui rằng nhiếp ảnh phim cũng giống như những cuộn phim hết đát với tương lai thật tù mù và lỗi thời.
Nhưng rồi mọi thứ xoay chuyển thật bất ngờ. Với một sức sống mãnh liệt, một sự hấp dẫn lạ thường với những người chụp ảnh, họ tìm lại những cuộn phim cũng như để tìm lại những cảm xúc vẹn nguyên khi bấm những bức hình đầu tiên năm nào. Và những chiếc máy phim, những cuộn phim một lần nữa lại tái sinh.
Ngày nay, trên những con phố của những thành phố lớn, bạn thi thoảng có thể bắt gặp những thanh niên trẻ cầm những chiếc máy phim đã cũ, xoay vặn hồi lâu rồi nín thở bấm chụp, trông thật kì công và tốn thời gian phải không? Nhưng với người chụp lại khoảnh khắc đó, đó là phút giây họ đang dồn tất cả tâm sức của mình, để rồi họ có thể cảm thấy hạnh phúc hoặc đôi chút thất vọng nếu cuộn phim được tráng ra thật đẹp, hoặc có những khoảnh khắc không toàn vẹn. Sự hạnh phúc hoặc thất vọng đó, chính là lí do để những cuộn phim có thể trỗi dậy mạnh mẽ.
Và rồi gần đây, tôi thấy một trào lưu thật hay đang được cổ động, đại loại nó như thế này: “Bạn có thể kiếm tiền bằng nhiếp ảnh sổ, những hãy sáng tác bằng những cuộn phim”. Thật vậy, nếu bạn là một người có khả năng kiếm tiền với những bức ảnh của mình, việc rời xa những chiếc máy số là không thể, hãy cứ cùng nó chinh chiến đủ loại: Sự kiện, cưới hỏi, chân dung, kỉ yếu v.v. Nhưng những lúc bạn muốn tìm lại niềm yêu thích với nhiếp ảnh, sống những khoảnh khắc của đam mê chụp choẹt, tại sao lại không phải một chiếc máy phim nhỉ?
Về tác giả: Cop 223 là một người chụp ảnh được 5 năm và đa phần thời gian của anh là với máy số. Trong một vài thời điểm nhất định, anh chọn một chiếc máy ảnh phim, có thể là di du lịch hoặc đơn giản chỉ là lượn một vài con phố, chỉ để tìm lại những cảm xúc vẹn nguyên khi được cầm chiếc máy ảnh và bấm những bức hình đầu tiên.
“If memories could be canned, would they also have expiry dates? If so, I hope they last for centuries.”